Nhiều người cả đời không thấu hiểu được một vài sự thật xã hội: Cạnh tranh công bằng chỉ là quy tắc vận hành của xã hội tầng lớp thấp, trong khi tầng lớp trên có thể dễ dàng hoàn thành vượt qua nhờ vào mối quan hệ và tiền bạc. Thế giới này thực ra có hai bộ trật tự, một bộ tuyên truyền nhân nghĩa đạo đức, bộ còn lại thực hành giá trị và lợi ích, nhưng phần lớn mọi người chỉ chấp nhận bộ trật tự thứ nhất, trong khi con cái của những người giàu lại học bộ thứ hai. Người hưởng lợi cuối cùng từ lợi ích thường là một nhóm người không tuân thủ quy tắc, họ sẽ sử dụng đủ mọi phương pháp để có được những gì mình muốn, sau khi thành công lại sẽ thiết lập lại các quy tắc để người khác tuân thủ, nhằm đảm bảo lợi ích của mình không bị tổn thất. Từ góc độ sinh tồn, nhu cầu vật chất của một người thực ra rất ít, chỉ có điều hầu hết những thứ mua về đều được các nhà kinh doanh gán cho giá trị và ý nghĩa, và những giá trị này mang lại cho chúng ta sự phù phiếm và niềm vui, một mặt ngăn cản bạn tìm kiếm nhu cầu thực sự của mình, mặt khác lại gián tiếp làm cạn kiệt Ví tiền của bạn. Thế giới này giống như một sòng bạc, bên trong có ba loại người, một loại là người mở sòng phụ trách bố trí, loại thứ hai là người ngồi庄 phụ trách điều khiển, còn một loại là người đặt cược để bơm máu cho sòng bạc, 99% người là loại thứ ba, 1% là loại thứ hai, và 1% trong 1% mới thuộc về loại thứ nhất. Những gì trường học dạy chỉ có thể giúp bạn hiểu chuyện, không thể giúp bạn trở nên giàu có, mục đích của giáo dục là để đào tạo ra những nhân tài tiêu chuẩn hóa, duy trì hoạt động bình thường của xã hội, còn bạn có kiếm được bao nhiêu tiền thì phụ thuộc vào khả năng của chính bạn, giáo dục tiêu chuẩn hóa chỉ có thể giúp bạn có một thu nhập tiêu chuẩn hóa.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Nhiều người cả đời không thấu hiểu được một vài sự thật xã hội: Cạnh tranh công bằng chỉ là quy tắc vận hành của xã hội tầng lớp thấp, trong khi tầng lớp trên có thể dễ dàng hoàn thành vượt qua nhờ vào mối quan hệ và tiền bạc. Thế giới này thực ra có hai bộ trật tự, một bộ tuyên truyền nhân nghĩa đạo đức, bộ còn lại thực hành giá trị và lợi ích, nhưng phần lớn mọi người chỉ chấp nhận bộ trật tự thứ nhất, trong khi con cái của những người giàu lại học bộ thứ hai. Người hưởng lợi cuối cùng từ lợi ích thường là một nhóm người không tuân thủ quy tắc, họ sẽ sử dụng đủ mọi phương pháp để có được những gì mình muốn, sau khi thành công lại sẽ thiết lập lại các quy tắc để người khác tuân thủ, nhằm đảm bảo lợi ích của mình không bị tổn thất. Từ góc độ sinh tồn, nhu cầu vật chất của một người thực ra rất ít, chỉ có điều hầu hết những thứ mua về đều được các nhà kinh doanh gán cho giá trị và ý nghĩa, và những giá trị này mang lại cho chúng ta sự phù phiếm và niềm vui, một mặt ngăn cản bạn tìm kiếm nhu cầu thực sự của mình, mặt khác lại gián tiếp làm cạn kiệt Ví tiền của bạn. Thế giới này giống như một sòng bạc, bên trong có ba loại người, một loại là người mở sòng phụ trách bố trí, loại thứ hai là người ngồi庄 phụ trách điều khiển, còn một loại là người đặt cược để bơm máu cho sòng bạc, 99% người là loại thứ ba, 1% là loại thứ hai, và 1% trong 1% mới thuộc về loại thứ nhất. Những gì trường học dạy chỉ có thể giúp bạn hiểu chuyện, không thể giúp bạn trở nên giàu có, mục đích của giáo dục là để đào tạo ra những nhân tài tiêu chuẩn hóa, duy trì hoạt động bình thường của xã hội, còn bạn có kiếm được bao nhiêu tiền thì phụ thuộc vào khả năng của chính bạn, giáo dục tiêu chuẩn hóa chỉ có thể giúp bạn có một thu nhập tiêu chuẩn hóa.